LTG: Sau hơn một năm rưỡi yên lặng trước vụ án ký giả Triều Giang kiện Đỗ Văn Phúc về tội vu khống, mạ lỵ phỷ báng, và chụp mũ bà là Cộng sản tại toà án Quận Travis, Texas, người dân cư ngụ tại Austin đã lên tiếng để nói lên cái nhìn của họ trước một vụ án mà ông Đỗ Phúc và phe nhóm của họ đã lợi dụng tinh thần chống Cộng quyết liệt của người Việt tị nạn, lớn tiếng gọi vụ án là của Chính nghiã chống Cộng, chống âm mưu Cộng sản qua nghị quyết 36; dùng thế lực đồng tiền để bịt miệng chiến sĩ chống Cộng Đỗ văn Phúc...”. Từ đó, có tới 5 quỹ pháp lý đã được thành lập, 2 trong 5 quỹ này đã và đang kêu gọi quyên góp vòng thứ 2. Ông Phúc sau đó đã gửi thư cám ơn những người đang gây Quỹ Pháp lý cho ông. Trong thư này ông đã tuyên bố rằng : đối phương của ông, tức bà Triều Giang: dùng thư nặc danh để vu khống và bôi nhọ ông, nhưng cung cách sống và hoạt động của ông 20 năm qua trong cộng đồng Austin là câu trả lời mạnh mẽ…”
Nhiều người Việt trên khắp thế giới đã đặt câu hỏi: “Tại sao người dân Việt tại Austin vẫn yên lặng và không một quỹ pháp lý nào được thành lập tại Austin, thành phố mà cả ký giả Triều Giang và ông Đỗ Văn Phúc cư ngụ trong nhiều chục năm qua?”. Để trả lời ông Phúc và những câu hỏi của người Việt ở xa, trong những ngày vừa qua đã có rất nhiều bài viết của những người dân cư ngụ tại Austin; từ những người dân thầm lặng, ít lên tiếng nói như ông Phong Trần với 4 bài viết: “ Một Vài Ý Nghĩ Về Vụ Ký Giả Triều Giang Kiện Ông Đỗ Văn Phúc”, “3 Câu Hỏi Dành Cho Ông Đỗ Văn Phúc”, “ Luật Sư Nguyên Cáo Chơi Gác Bị Cáo Hay Đỗ văn Phúc gian dối?”, “ Hãy Cút Đi Chỗ Khác Mà Dở Trò Gian Dối!; Ông Hải Trần với bài “Vụ án ký giả Triều Giang kiện Đỗ Phúc: Chống Cộng Hay Chụp Mũ” , ông Lê Thành với bài “Suy nghĩ bên lề trong việc Đỗ Văn Phúc vs . Triều Giang”. Ngoài bài viết của nhà văn Phạm Ngủ Yên,mới đây, chúng tôi đã nhận được những phát biểu, những bài viết của những người có những sinh hoạt tích cực mà cộng đồng Austin đều rất quen thuộc trong hơn 30 chục năm qua. Cổ nhân có câu: Bán anh em xa, mua láng giềng gần. Chúng tôi sưu tầm và cho đăng tải những lời nói trung trực của những người đã sống, sinh hoạt và có kinh nghiệm nhiều về ông Đỗ Phúc hơn 20 năm qua, mục đích không phải là để bênh vực bà Triều Giang trong vụ kiện mà để cho những người ở xa chỉ thường giao dịch với ông Phúc qua internet và điện thư hiểu thêm về tư cách và con người thật của ông Đỗ Phúc để khỏi tiếp tục bị nhầm lẫn hoặc phải mang cảm tưởng bị lừa dối.
Ý Kiến Của Người Việt Tại Austin
1. Ông Trần Nhơn Mai, chủ tịch hội Người Việt Cao Niên tại Austin. Ông Trần Nhơn Mai còn là một cựu sĩ quan Quân lực VNCH, Cựu tù nhân chính trị VN. Dưới đây là phát biểu của ông trong 3 emails ông gửi cho tôi, Pham Hà Lạc, một số thân hữu và một số diễn đàn:
2010/11/18 Nhon-Mai Tran <@hotmail.com>
Ông viết trong email: "Ông Đỗ Văn Phúc là hội viên năng nỗ của Hội Cao Niên Austin" là sai ông ta không hội viên cũng không năng nỗ. Đôi lúc ông tới với tư cách tự vinh danh... Những điều ông nêu trong email này là sự thật ông ta chi vận động kích động chống Cộng với những người ở phương xa. Tội thấy "Thiếp làm thân chiu hoặc bụng làm dạ chịu". Bây giờ cứ kêu gọi quỹ pháp lý thật là vô lý…
2. Ông Quan Minh Tống, Phó chủ tịch Nội vụ Chi hội Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Thủ Đức, Austin. Ông còn là cựu Thiếu tá Quân lực VNCH, và là cựu Tù nhân chính trị VN.
From: William Quan <@sbcglobal.net>
Date: Thursday, November 25, 2010, 10:33 AM
Cám ơn Bác đã chuyển cho biết câu truyện của các phiên tòa xử D.P vì coi qua nội dung tôi thấy DP đã coi thường luật pháp và nói loanh quanh để chạy tội một cách... quá hài hước làm trò cười ở trước vành móng ngựa.
Đến những người trẻ thành tài tại Mỹ muốn đóng góp cho cộng đồng
3. Anh Sonny Nguyễn, kỹ sư IBM, Anh Sonny đã sinh hoạt với Tổ chức cộng đồng Việt Nam tại Austin trước đây nhưng sau vì nhiều lý do, trong đó có lý do ông Đỗ Phúc chụp mũ cả những người trẻ như anh Sonny chỉ vi ông Phúc muốn độc quyền sinh hoạt và muốn đóng vai trò "hiến binh" trong cộng đồng nên Sonny và một nhóm người trẻ đã chán ngán và không tiếp tục hoạt động nữa. Xem Bài viết ngắn của anh Sonny Nguyễn gửi lên một số diễn đàn
Và rồi cả những người từng cộng tác với ông DP trong nhiều năm:
4. Ông Lê Viết Hùng: Trưởng ban Truyền Thông Báo chí Chi Hội Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Thủ Đức, Cựu sĩ quan ngành An Ninh Quân Đội VNCH, cựu tù nhân Chính trị VN, từng làm phó Chủ tịch Hội Cựu Quân Nhân tại Austin mà ông Phúc đã được bác sĩ Phạm Ngọc Giao giao cho quyền Chủ tịch năm 1992. Lúc ấy hội này có trên 100 hội viên, giờ đây chỉ còn 3 hội viên kể cả ông chủ tịch Đỗ Phúc. Xem Bài viết dưới đây của ông Lê Viết Hùng đã được gửi tới một số người trong cộng đồng Austin và diễn đàn internet:
5. Lá thư của nhà văn Phạm Ngũ Yên gởi BCH Văn bút Nam Hoa Kỳ
6. Những Bài Viết Của giới Thầm Lặng: Suy nghĩ bên lề của ... (Lê Thành)
Diễn đàn mở dành cho ý kiến từ Austin về vụ kiện phỉ báng cá nhân TG-ĐVP
Saturday, November 20, 2010
Friday, November 19, 2010
"Anh Hùng" hay "Anh Hèn"? (Sơn Nguyễn)
Kính thưa quý vị,
Cá nhân tôi không ủng hộ lý tưởng Cộng Sản vì tính bất khả thi của nó, nhưng tôi cũng không ủng hộ những phần tử "cơ hội" chỉ chuyên đi chụp mũ, bôi nhọ người khác mà không có lý do chính đáng. Khi chưa ai xâm phạm đến sự sống còn của họ mà họ lại đi xâm phạm đến sự sống, kể cả tư tưởng, của người khác thì họ đâu còn là người tôn trọng giá trị của hai chữ "TỰ DO". Họ cố tình chụp mũ người khác là "cộng sản", nhưng họ lại bắt chước những người CS, nhân danh chính nghĩa để đàn áp sự sống của người khác, khi người ta vẫn chưa làm hại gì quyền sống của họ.
Cách đây hơn 2 năm, tôi là người đứng ra tổ chức một chương trình ca nhạc lớn ở Austin mang chủ đề "Gợi Lại Giấc Mơ Xưa" với hai người bạn, một chương trình hoàn toàn mang tính văn nghệ phục vụ cộng đồng, góp phần xưng tụng cái đẹp để qua đó góp phần nâng cao trình độ thưởng thức nghệ thuật của công chúng và phần nào bảo tồn văn hoá Việt tại Mỹ. Nhưng tiếc thay không hiểu vì lý do gì họ cũng đã chụp cho tôi cái mũ "CS" (trong bài viết đăng trên mạng http://www.michaelpdo.com/TaiLieu.htm do tác giả Bằng Nguyễn/Michael Do viết) dù tôi chưa hề cho phép bản nhạc nào ca tụng chế độ CS trong chương trình ca nhạc này cả.
Việc làm của họ chẳng những phản bội lý tưởng của nghệ thuật mà còn gây chia rẽ cộng đồng Austin một cách không đáng. Xin hãy để tôi tiếp tục tôn trọng và nghĩ về những chiến sỹ cựu quân nhân chế độ cũ như những "anh hùng" chứ không phải "anh hèn".
Kính chúc quý vị một cuối tuần vui vẻ,
Nguyễn Sơn-- Austin
Cá nhân tôi không ủng hộ lý tưởng Cộng Sản vì tính bất khả thi của nó, nhưng tôi cũng không ủng hộ những phần tử "cơ hội" chỉ chuyên đi chụp mũ, bôi nhọ người khác mà không có lý do chính đáng. Khi chưa ai xâm phạm đến sự sống còn của họ mà họ lại đi xâm phạm đến sự sống, kể cả tư tưởng, của người khác thì họ đâu còn là người tôn trọng giá trị của hai chữ "TỰ DO". Họ cố tình chụp mũ người khác là "cộng sản", nhưng họ lại bắt chước những người CS, nhân danh chính nghĩa để đàn áp sự sống của người khác, khi người ta vẫn chưa làm hại gì quyền sống của họ.
Cách đây hơn 2 năm, tôi là người đứng ra tổ chức một chương trình ca nhạc lớn ở Austin mang chủ đề "Gợi Lại Giấc Mơ Xưa" với hai người bạn, một chương trình hoàn toàn mang tính văn nghệ phục vụ cộng đồng, góp phần xưng tụng cái đẹp để qua đó góp phần nâng cao trình độ thưởng thức nghệ thuật của công chúng và phần nào bảo tồn văn hoá Việt tại Mỹ. Nhưng tiếc thay không hiểu vì lý do gì họ cũng đã chụp cho tôi cái mũ "CS" (trong bài viết đăng trên mạng http://www.michaelpdo.com/TaiLieu.htm do tác giả Bằng Nguyễn/Michael Do viết) dù tôi chưa hề cho phép bản nhạc nào ca tụng chế độ CS trong chương trình ca nhạc này cả.
Việc làm của họ chẳng những phản bội lý tưởng của nghệ thuật mà còn gây chia rẽ cộng đồng Austin một cách không đáng. Xin hãy để tôi tiếp tục tôn trọng và nghĩ về những chiến sỹ cựu quân nhân chế độ cũ như những "anh hùng" chứ không phải "anh hèn".
Kính chúc quý vị một cuối tuần vui vẻ,
Nguyễn Sơn-- Austin
Tuesday, November 16, 2010
Ý kiến của Ông Lê Viết Hùng
Ý kiến của Ông Lê Viết Hùng: Trưởng ban Truyền Thông Báo chí Chi Hội Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Thủ Đức, Cựu sĩ quan ngành An Ninh Quân Đội VNCH, cựu tù nhân Chính trị VN, từng làm phó Chủ tịch Hội Cựu Quân Nhân tại Austin mà ông Phúc đã được bác sĩ Phạm Ngọc Giao giao cho quyền Chủ tịch năm 1992. Lúc ấy hội này có trên 100 hội viên, giờ đây chỉ còn 3 hội viên kể cả ông chủ tịch Đỗ Phúc. Bài viết dưới đây của ông Lê Viết Hùng đã được gửi tới một số người trong cộng đồng Austin và diễn đàn internet:
Kính thưa quý vị,
Câu chuyện của 2 người (Ô. Phúc và bà Triều Giang) đã làm cho quý vị có vẻ quan tâm nhiều và hình như mỗi lúc một lạc đề lần.
Cá nhân tôi nói riêng và các tổ chức CĐ tại thành phố Austin (nơi Ô P. và B. TG cư ngụ) nói chung đều đứng ngoài cuộc ngay từ những giờ phút đầu của "cuộc chiến" vì như trong một vài email tôi đã có thưa là vì chúng tôi có sinh hoạt chung với 2 người này từ gần 20 năm qua nên chúng tôi có cái nhìn có lẽ thiễn cận hơn quý vị nên chúng tôi không bênh ai mà cũng không bỏ ai!
Theo sự hiểu biết của chúng tôi thì đây là một vấn đề mới nhìn thì có vẻ chính trị và chống cộng, nhưng thực chất thì hoàn toàn có tính cách cá nhân giữa 2 người (hay đúng ra là giữa Ô. P với bà TG) vì ngoài những gì quý vị biết (trên giấy tờ qua bài vở, email) những người ở Austin còn biết những chi tiết nhò nhặt khác nữa.(xin đọc bài của tác giã Hải Trần với sự góp ý của bà xã)
Cá nhân tôi là người không học rộng hiểu nhiều như quý vị nhưng qua những gì quý vị viết, tôi có một vài thiễn ý xin đặt ra và bổ sung:
(Xin nhắc lại để không hiểu lầm, tôi không viết để bênh vực cho bà TG mà tôi viết qua những gì tôi đã sinh hoạt với 2 người này gần 20 năm qua):
1/ Hầu hết quý vị khi viết (để bênh vực cho Ô. P) đều nói rằng không quen biết với ông P. cũng không quen biết với bà TG (ngoại trừ một vài người). Vậy quý vị dựa vào đâu để bênh vực hay đã kích? Sách, báo, email, lời nói của những người này viết ra ư? Những thứ đó có khách quan không? Lời nói có đi đôi với việc làm không?
Quý vị ở xa, vì một lý do cao thượng nào đó mà đứng ra bênh vực gọi là "một chiến sĩ chống cộng bị bách hại". Xin cám ơn quý vị đã quan tâm đến vấn đề này vì tôi cũng là một tù cải tạo của CSVN.
Tôi chỉ xin hỏi: Một đứa con trong một gia đình mà bị bách hại, chẳng lẽ cha mẹ, anh chị em của nó đứng ngoài nhìn, hoặc không có một phản ứng nào? Hay nó phải tự đi cầu viện sự giúp đỡ của người dưng? Một người dưng trước khi nhảy vào cuộc cũng tự hỏi "tại sao cha mẹ, anh chị em nó không giúp mà mình giúp? Chẳng lẽ cha mẹ, anh chị em nó không có trái tim hay vô cảm? Hay tại vì đứa con đó ngỗ nghịch?
Mà đâu phải chỉ có cha mẹ, anh chị em đâu! Còn có các chú các bác nữa chứ. Chẵng lẽ tất cả đều câm điếc hay dốt nát không biết mà can thiệp dùm?
2/ Lúc đầu quý vị đưa ra đủ mọi biện luận để bênh vực cho ô P. là một TNCT bị bách hại. Sau này quý vị nói "cá nhân ô P có được CĐ Austin yêu hay ghét không thành vấn đề mà vấn đề là bà TG có làm ăn với VC hay không và thành viên của hội VAFH có mạ lỵ QLVNCH hay không?" Như vậy là quý vị đã lạc đề hoặc lái vấn đề sang chuyện khác mất rồi!(sau khi lập luận của qúy vị có phần không còn lý do tồn tại):
a) Việc bà TG có làm ăn với VC hay không, quý vị thắc mắc để làm gì? Ở trên nước Mỹ nói riêng và trên toàn TG nói chung có bao nhiêu người làm ăn với VC (như những siêu thị VN, những cửa tiệm sách, báo, nhạc, những cửa hàng bán tiểu công nghệ, áo quần v.v..)Qúy vị có thắc mắc với họ không và có phải tất cả những người đó là VC hay được VC gài vào?
Ngay cả như phóng viên Thanh Toàn của đài SBTN thực hiện những phóng sự truyền hình ở VN có những phóng sự có tính cách chống cộng mà chương trình đó vẫn không bị cắt. Vậy đài SBTN có được VC tiếp sức không? và đài SBTN có làm ăn với VC không?
Còn nếu những business owners đó không sinh hoạt cộng đồng, không tham gia vào một hội đoàn nào nên quý vị không chống. Vậy quý vị chống cộng hay quý vị chống cá nhân?
Bà TG làm CT một hội đoàn có tầm cỡ lớn nên (theo quý vị) thì không nên làm ăn với VC. Quý vị có phải hội viên của cái hội do bà TG làm CT không? Nếu có thì tại sao quý vị còn ở trong đó mà không ra khỏi hội hoặc không truất phế bà TG ra khỏi hội? Nếu quý vị không là hội viên mà qúy vị thắc mắc thì quý vị ...rãnh quá! Một hội đoàn như hội VAHF đâu có phải ai cũng nhắm mắt làm theo bà TG? Cả trăm hội viên, trong đó có những người học rộng hiểu nhiều hơn cả quý vị, có địa vị và danh tiếng trên nước Mỹ và TG mà họ vẫn tín nhiệm thì tại sao quý vị đặt vấn đề??
b) Một hội viên của hội có mạ lỵ QLVNCH hay không thì cái hội đó vẫn hoạt động bình thường chứ không phải vì thế mà hội ngưng hoạt động. Lý do thứ nhất là khi hội viên đó tuyên bố bậy bạ cũng không nhân danh hội VAHF để mà tuyên bố. Một hội viên có hạnh kiểm xấu không có nghĩa là cả hội đó xấu! Bất cứ tổ chức nào, hội đoàn nào trước khi thành lập cũng đều có đường lối, nội quy đặt ra để hoạt động. Một cá nhân (chỉ khi nào đi trái với đường lối của hội) thì sẽ có hội đồng điều hành họp lại để biểu quyết và hành xử.Qúy vị muốn chen vào nội bộ của người khác để yêu cầu họ hành xử theo ý kiến của quý vị ư?
3/Tôi xin bổ sung thêm một vài chi tiết nhỏ: Xét về học lực, kiến thức thì chưa chắc bà TG hơn được ô P. vì ô P có bằng master ở Mỹ. Có bằng tương đương cử nhân (tốt nghiệp khóa 1 CTCT ở Đà Lạt). (Điều này thì lại càng không thể bảo rằng Ô. P thiểu kiến thức).Về tiền bạc thì làm sao biết được ai giàu hơn ai? Ô P cũng có business riêng như bà TG vậy. Còn của trong nhà người ta thì làm sao quý vị biết là ai hơn ai?
4/Xét về những hoạt động CD, Xã hội thì bà TG có rất nhiều những hoạt động CD hơn ô P. (CD cần những người hoạt động tích cực chứ không cần những người ít tham gia sinh hoạt hoặc không hoạt động mà đứng ngoàichỉ trích!
5/ Là những người cầm bút, chắc quý vị hẵn phải biết ô. Phạm Ngũ Yên. Xin quý vị đọc lại lá thư ngõ của ông PNY gởi bạn hữu văn bút hải ngoại (chắc thế nào cũng có quý vị) để nhìn cho rõ vấn đề. Qua lá thứ ngõ của ông PNY, khẳng định thêm một lần nữa là qúy vị ở xa mà cho là biết để gọi là bênh vực kẽ cô thế thì ...nên xét lại!
6/Luật pháp HK không phải luật rừng như CS mà có nhiều tiền hay con ông cháu cha thì thắng!
Giã sử như ô Phúc không thắng kiện thì quý vị có cho là bà TG thắng kiện vì nhiều tiền hơn ông P không? Nếu vậy thì quý vị, càng sớm càng tốt, chính qúy vị nên đóng góp thật nhiều tiền vào để cho ông P thắng kiện để quý vị có thể thoải mái mà nói rằng "ai có nhiều tiền thì thắng luật chứ không phải công lý"!
Xin quý vị vui long đọc thêm những viết và gởi ra của những người sống ngày tại thành phố Austin như của Phong Trần, Hải Trần, Phạm Ngũ Yên….
Việc họ có nêu tên thật hay biệt hiệu thì cũng không thay đổi được nội dung của bài viết. (và chắc chi quý vị đã nêu tên thật như tôi khi qúy vị viết ra? Cho nên đừng thắc mắc chuyện này.
Le Viet Hung
Austin, TX
Kính thưa quý vị,
Câu chuyện của 2 người (Ô. Phúc và bà Triều Giang) đã làm cho quý vị có vẻ quan tâm nhiều và hình như mỗi lúc một lạc đề lần.
Cá nhân tôi nói riêng và các tổ chức CĐ tại thành phố Austin (nơi Ô P. và B. TG cư ngụ) nói chung đều đứng ngoài cuộc ngay từ những giờ phút đầu của "cuộc chiến" vì như trong một vài email tôi đã có thưa là vì chúng tôi có sinh hoạt chung với 2 người này từ gần 20 năm qua nên chúng tôi có cái nhìn có lẽ thiễn cận hơn quý vị nên chúng tôi không bênh ai mà cũng không bỏ ai!
Theo sự hiểu biết của chúng tôi thì đây là một vấn đề mới nhìn thì có vẻ chính trị và chống cộng, nhưng thực chất thì hoàn toàn có tính cách cá nhân giữa 2 người (hay đúng ra là giữa Ô. P với bà TG) vì ngoài những gì quý vị biết (trên giấy tờ qua bài vở, email) những người ở Austin còn biết những chi tiết nhò nhặt khác nữa.(xin đọc bài của tác giã Hải Trần với sự góp ý của bà xã)
Cá nhân tôi là người không học rộng hiểu nhiều như quý vị nhưng qua những gì quý vị viết, tôi có một vài thiễn ý xin đặt ra và bổ sung:
(Xin nhắc lại để không hiểu lầm, tôi không viết để bênh vực cho bà TG mà tôi viết qua những gì tôi đã sinh hoạt với 2 người này gần 20 năm qua):
1/ Hầu hết quý vị khi viết (để bênh vực cho Ô. P) đều nói rằng không quen biết với ông P. cũng không quen biết với bà TG (ngoại trừ một vài người). Vậy quý vị dựa vào đâu để bênh vực hay đã kích? Sách, báo, email, lời nói của những người này viết ra ư? Những thứ đó có khách quan không? Lời nói có đi đôi với việc làm không?
Quý vị ở xa, vì một lý do cao thượng nào đó mà đứng ra bênh vực gọi là "một chiến sĩ chống cộng bị bách hại". Xin cám ơn quý vị đã quan tâm đến vấn đề này vì tôi cũng là một tù cải tạo của CSVN.
Tôi chỉ xin hỏi: Một đứa con trong một gia đình mà bị bách hại, chẳng lẽ cha mẹ, anh chị em của nó đứng ngoài nhìn, hoặc không có một phản ứng nào? Hay nó phải tự đi cầu viện sự giúp đỡ của người dưng? Một người dưng trước khi nhảy vào cuộc cũng tự hỏi "tại sao cha mẹ, anh chị em nó không giúp mà mình giúp? Chẳng lẽ cha mẹ, anh chị em nó không có trái tim hay vô cảm? Hay tại vì đứa con đó ngỗ nghịch?
Mà đâu phải chỉ có cha mẹ, anh chị em đâu! Còn có các chú các bác nữa chứ. Chẵng lẽ tất cả đều câm điếc hay dốt nát không biết mà can thiệp dùm?
2/ Lúc đầu quý vị đưa ra đủ mọi biện luận để bênh vực cho ô P. là một TNCT bị bách hại. Sau này quý vị nói "cá nhân ô P có được CĐ Austin yêu hay ghét không thành vấn đề mà vấn đề là bà TG có làm ăn với VC hay không và thành viên của hội VAFH có mạ lỵ QLVNCH hay không?" Như vậy là quý vị đã lạc đề hoặc lái vấn đề sang chuyện khác mất rồi!(sau khi lập luận của qúy vị có phần không còn lý do tồn tại):
a) Việc bà TG có làm ăn với VC hay không, quý vị thắc mắc để làm gì? Ở trên nước Mỹ nói riêng và trên toàn TG nói chung có bao nhiêu người làm ăn với VC (như những siêu thị VN, những cửa tiệm sách, báo, nhạc, những cửa hàng bán tiểu công nghệ, áo quần v.v..)Qúy vị có thắc mắc với họ không và có phải tất cả những người đó là VC hay được VC gài vào?
Ngay cả như phóng viên Thanh Toàn của đài SBTN thực hiện những phóng sự truyền hình ở VN có những phóng sự có tính cách chống cộng mà chương trình đó vẫn không bị cắt. Vậy đài SBTN có được VC tiếp sức không? và đài SBTN có làm ăn với VC không?
Còn nếu những business owners đó không sinh hoạt cộng đồng, không tham gia vào một hội đoàn nào nên quý vị không chống. Vậy quý vị chống cộng hay quý vị chống cá nhân?
Bà TG làm CT một hội đoàn có tầm cỡ lớn nên (theo quý vị) thì không nên làm ăn với VC. Quý vị có phải hội viên của cái hội do bà TG làm CT không? Nếu có thì tại sao quý vị còn ở trong đó mà không ra khỏi hội hoặc không truất phế bà TG ra khỏi hội? Nếu quý vị không là hội viên mà qúy vị thắc mắc thì quý vị ...rãnh quá! Một hội đoàn như hội VAHF đâu có phải ai cũng nhắm mắt làm theo bà TG? Cả trăm hội viên, trong đó có những người học rộng hiểu nhiều hơn cả quý vị, có địa vị và danh tiếng trên nước Mỹ và TG mà họ vẫn tín nhiệm thì tại sao quý vị đặt vấn đề??
b) Một hội viên của hội có mạ lỵ QLVNCH hay không thì cái hội đó vẫn hoạt động bình thường chứ không phải vì thế mà hội ngưng hoạt động. Lý do thứ nhất là khi hội viên đó tuyên bố bậy bạ cũng không nhân danh hội VAHF để mà tuyên bố. Một hội viên có hạnh kiểm xấu không có nghĩa là cả hội đó xấu! Bất cứ tổ chức nào, hội đoàn nào trước khi thành lập cũng đều có đường lối, nội quy đặt ra để hoạt động. Một cá nhân (chỉ khi nào đi trái với đường lối của hội) thì sẽ có hội đồng điều hành họp lại để biểu quyết và hành xử.Qúy vị muốn chen vào nội bộ của người khác để yêu cầu họ hành xử theo ý kiến của quý vị ư?
3/Tôi xin bổ sung thêm một vài chi tiết nhỏ: Xét về học lực, kiến thức thì chưa chắc bà TG hơn được ô P. vì ô P có bằng master ở Mỹ. Có bằng tương đương cử nhân (tốt nghiệp khóa 1 CTCT ở Đà Lạt). (Điều này thì lại càng không thể bảo rằng Ô. P thiểu kiến thức).Về tiền bạc thì làm sao biết được ai giàu hơn ai? Ô P cũng có business riêng như bà TG vậy. Còn của trong nhà người ta thì làm sao quý vị biết là ai hơn ai?
4/Xét về những hoạt động CD, Xã hội thì bà TG có rất nhiều những hoạt động CD hơn ô P. (CD cần những người hoạt động tích cực chứ không cần những người ít tham gia sinh hoạt hoặc không hoạt động mà đứng ngoàichỉ trích!
5/ Là những người cầm bút, chắc quý vị hẵn phải biết ô. Phạm Ngũ Yên. Xin quý vị đọc lại lá thư ngõ của ông PNY gởi bạn hữu văn bút hải ngoại (chắc thế nào cũng có quý vị) để nhìn cho rõ vấn đề. Qua lá thứ ngõ của ông PNY, khẳng định thêm một lần nữa là qúy vị ở xa mà cho là biết để gọi là bênh vực kẽ cô thế thì ...nên xét lại!
6/Luật pháp HK không phải luật rừng như CS mà có nhiều tiền hay con ông cháu cha thì thắng!
Giã sử như ô Phúc không thắng kiện thì quý vị có cho là bà TG thắng kiện vì nhiều tiền hơn ông P không? Nếu vậy thì quý vị, càng sớm càng tốt, chính qúy vị nên đóng góp thật nhiều tiền vào để cho ông P thắng kiện để quý vị có thể thoải mái mà nói rằng "ai có nhiều tiền thì thắng luật chứ không phải công lý"!
Xin quý vị vui long đọc thêm những viết và gởi ra của những người sống ngày tại thành phố Austin như của Phong Trần, Hải Trần, Phạm Ngũ Yên….
Việc họ có nêu tên thật hay biệt hiệu thì cũng không thay đổi được nội dung của bài viết. (và chắc chi quý vị đã nêu tên thật như tôi khi qúy vị viết ra? Cho nên đừng thắc mắc chuyện này.
Le Viet Hung
Austin, TX
Monday, November 15, 2010
Một Vài Ý Nghĩ Về Vụ Ký Giả Triều Giang Kiện Ông Đỗ Văn Phúc (Phong Trần)
Chúng tôi là một trong những người có mặt tại phiên toà xử vụ bà Nancy Bùi, tức ký giả Triều Giang, kiện ông Đỗ văn Phúc ngày thứ hai 11 tháng 10 vừa qua. Sau khi đọc bài báo của văn sĩ Trùng Dương với tưạ đề: “Phiên tòa ký giả Triều Giang kiện ông Đỗ văn Phúc đình lại tới đầu năm 2011” và lá thư với tựa đề “Đâu Là Sự Thật ?” của một người viết ký tên TTVN gửi tới “Quý Niên Trưởng, Quý Chiến Hữu, và Quý Đồng Hương” đăng trên một số diễn đàn và gửi bằng email tới nhiều người trong cộng đồng đề cập đến bài tường trình của bà Trùng Dương. Vì sự khác biệt của một số chi tiết quan trọng của hai bài viết đã gây thắc mắc cho tôi và một số đồng hương tại Austin, nên chúng tôi cũng đã liên lạc với Luật sư Brian Turner để tìm hiểu vấn đề và muốn chia xẻ với bạn đọc những gì chúng tôi đã tìm ra và một vài ý nghĩ thô thiển của chúng tôi như sau:
http://www.co.travis.tx.us/
2. Số tiền $3,000 phạt thực ra chưa đủ để trả cho chi phí 13.5 tiếng đồng hồ làm việc của Ls. Turner trong hai ngày cuối tuần để chuẩn bị cho phiên toà. Không hề có chi phí cho phiên dịch gần 1,000 trang như TTVN đã viết. Việc đình hoãn phiên toà, đã gây thiệt hại cho nguyên đơn về tài chánh cũng như thời gian, có nghĩa là có lợi cho bị cáo hơn là nguyên đơn. Cũng như nguyên đơn, bị cáo có gần 2 năm trời để chuẩn bị. Nhưng bị cáo, thay vì chuẩn bị, đã dành thì giờ để tiếp tục vu khống, mạ lỵ, phỉ báng nguyên đơn mặc dù đã bị kiện ra toà. Cách phiên toà 10 ngày, chính bị cáo đã gửi bài viết với tựa đề “Phiên tòa thắng lợi đầu tiên” và hoan hỷ thông báo là ông đang thắng lợi lớn trước toà cũng như cho rằng vụ kiện tiếp tục là do sự “ngoan cố” của nguyên đơn vì theo ông toà “nếu nói ai là Cộng Sản thì cũng không sao…”.
3. Việc vô lễ với ông tòa và bị ông toà mắng thẳng là sẽ cho vào tù nhưng TTVN vẫn cho là: “ Chỉ là một sự việc chưa có gì là nghiêm trọng và dài dòng” và gọi là “tam sao thất bổn” và “thông tin một chiều” thì đúng là lý luận của những kẻ “điếc không sợ súng” hoặc, nói trắng ra là coi thường luật pháp.
4. Bài viết sau đó gọi nguyên đơn là “Dùng tiền để bịt miệng”. Tôi nghĩ rằng ông hoặc bà TTVN may ra có thể lừa dối dư luận ở xa. Những người tại Austin và nhất là giới cựu quân nhân và cựu tù nhân chính trị như chúng tôi đều biết rằng ông Đỗ văn Phúc là một trong những cựu tù nhân chính trị thành công nhất tại Austin về vấn đề học vấn, kinh doanh, và đời sống; ông học có bằng Master, ông xuất bàn 8 cuốn sách, có những năm ông in 2 cuốn. Ông có một website để ca tụng, đánh bóng ông và chỉ trích lên án những người ông không thích. Trên website của ông, số bài chửi Cộng sản còn rất khiêm nhường so với hai loại bài kể trên. Tiệm giặt Xpress Cleaners của ông mà có lần ông đã chối là không phải nhưng sau lại nhận, ông đã mua với giá $250,000 từ hơn 10 năm qua và đang kinh doanh tốt dù trong tình trạng kinh tế suy thoái. Căn nhà ông đang ở giá thị trường cũng trên dưới $200,000. Ngoài người con rể là người Mỹ như ông đã khoe, hai con trai của ông đã về Việt Nam cưới vợ. Người con trai út của ông ở lại Việt Nam sinh sống để giữ gia sản. Ông không phải là một người nghèo như ông đã ca thán. Ông chỉ muốn giao trách nhiệm cho cộng đồng về cái “vạ miệng” mà cho tới hôm nay ông vẫn hung hăng chối cãi.
Trong bài viết của ông tựa đề: “Những Kinh Nghiệm Trong Vụ Kiện” đăng trên báo Đẹp Houston và trên Website của ông để “cố vấn pháp lý” cho độc gỉa rằng khi bị kiện ra tòa dân sự, không cần mướn luật sư, nguyên văn: “… Nếu bạn không có tiền, hay không muốn mất tiền mồ hôi nước mắt một cách vô lý vì bị người ta kiện tụng, bạn sẽ tự đối phó bằng cách tìm đến Toà án nộp hồ sơ theo khuôn mẫu của Toà… ” Trong trường hợp của ông Phúc, rõ ràng là ông đã không muốn mất tiền mồ hôi nước mắt một cách vô lý vì ông vẫn có thể lừa dối dư luận để xin tiền cộng đồng. Theo ông, chỉ có tiền của ông là tiền mồ hôi nước mắt, còn tiền của cộng đồng, của chiến hữu ông, và nhất là tiền của nguyên đơn thì không! Tiền của nguyên đơn có được theo lời tố cáo của ông trong những bài viết trước đây, là “tiền có nhờ làm ăn với CS, và tiền từ Nghị Quyết 36 của CS”? Bài viết cố vấn pháp lý của ông có thể xem tại Web link dưới đây http://www.michaelpdo.com/
Khi đọc những hàng chữ của ông hay bà TTVN viết rằng “… Tất cả những bài viết của ông ĐVP đều dựa trên những sự kiện xảy ra (the fact) về những hoạt động có chiều hướng không đúng không hợp của một số doanh gia, hội đoàn, tổ chức, vv…vì vô tình hay cố ý đi ngược lại công cuộc đấu tranh chung, nhằm giải thể Đảng CS độc tài, khát máu, ngu xuẩn…” , tôi có hai ý nghĩ, thứ nhất, nếu vụ kiện mà chỉ có như thế thì ông Phúc cần gì phải lo lắng mà phải kêu gào đến cộng đồng, các chiến hữu, vì ông sẽ thắng kiện là cái chắc. Ý nghĩ thứ hai là ông hay bà TTVN đang cùng với ông ĐVP tiếp tục lên án nguyên đơn là hoạt động không đúng và đi ngược lại với cộng đồng và có lợi cho CS, điều này chứng tỏ là họ đã buộc tội nguyên đơn trước khi tòa xét xử (guilty before trial).
5. Nghe TTVN xưng tụng ông ĐVP là chiến sĩ chống Cộng mà tôi lấy làm buồn lòng và phiền muộn cũng như thương tình cho những chiến sĩ chống Cộng thực sự, những người đang sống tại VN, hay những người tử hải ngoại bí mật trở về VN để cùng đâu lưng, đấu cật với những chiến sĩ quốc nội mà họ không sợ tù đày, bách hại làm điêu đứng bản thân và gia đình họ. Họ dám đứng lên vì lý tưởng tự do, và vì một viễn ảnh cho cuộc sống no ấm, hạnh phúc và công lý cho mọi người dân Việt Nam. Họ vào tù, ra khám với đòn roi và với bao áp bức của kẻ thù. Ông Đổ văn Phúc, sống tại Mỹ với nhà cao, cửa rộng, con cái thành công, có cơ sở kinh doanh, có bằng cấp hơn người, có tiền in sách và làm Website để chỉ trích, tấn công những người ông không ưa. Ông chống Cộng (bằng mồm) thì ít nhưng ông chống và gây chia rẽ trong cộng đồng thì nhiều.
Hội cựu quân nhân tại Austin khi bác sĩ Phạm Ngọc Giao trao cho ông quyền chủ tịch năm 1992 tổng số hội viên có trên 100. Nay dưới quyền “cai trị” của ông, chỉ còn 3-4 người, trong đó tính cả ông. Ông Lê Viết Hùng, cựu Phó Chủ tịch của hội đã tuyến bố trong buổi họp cứu trợ nạn nhân bão Katrina năm 2005 gồm nhiều đại diện hội đoàn tại trụ sở Hội Người Việt Cao Niên tại Austin rằng “… Công lớn nhất của ông Đỗ văn Phúc là đã phá tan Hội Cựu Quân Nhân tại Austin!”. Ông cậy có ngòi bút nên nếu có ai nói gì khác ý ông, ngay cả những người từng làm ơn cho ông và cả thầy dạy học của ông, ông cũng lên án là tiếp tay với CS và muốn ngồi cùng chiếu với CS để ông có “lý do” đánh phá họ thẳng tay mà không cần phải xấu hổ.
Chiều 30 tháng 9 khi toà án quận Travis cho xử Phiên toà sơ khởi (Summary Judgment), tôi và hai người bạn có đến tham dự. Ông Phúc sau khi ra khỏi toà đã cố tình đứng chờ và chặn đường người bạn của tôi ngay trước cửa toà và hỏi với thái độ xừng xộ: “Anh là cựu quân nhân mà sao anh đi ủng hộ bà Triều Giang?”. Người bạn tôi đã nổi nóng quát vào mặt ông Phúc: “ Rồi sao? Anh muốn gì?”. Ông Phúc vội lủi đi mất.
Ông Đỗ văn Phúc với tư cách và hành động của ông, xin ông đừng tiếp tục mạo danh danh những người chiến sĩ chống Cộng để tiếp tục đánh lừa dư luận. Hãy can đảm đứng bằng hai chân để lãnh trách nhiệm về hành đông của mình. Hãy cư xử với tinh thần trách nhiệm của một cựu sĩ quan Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà.
Phong Trần
Wednesday, October 27, 2010
Suy nghĩ bên lề trong việc Đỗ Văn Phúc vs . Triều Giang (Lê Thành)
Thưa Quý vị:
Chúng tôi là một số cư dân lâu năm ở thành phố Austin; nhiều người trong nhóm nhỏ chúng tôi đã định cư ở thành phố này nhiều năm trước ngày ông Đỗ Văn Phúc qua Mỹ, và có lẽ cũng trước cả khi bà Triều Giang dọn về. Ở địa phương chúng tôi không nằm trong thành phần "nổi đình đám" nhưng trong mọi sinh hoạt chung cộng đồng, chúng tôi thường xuyên tham dự, hoặc một mình, hoặc cả gia đình.
Trong cộng đồng hơn 20,000 cư dân Việt ở Austin, chúng tôi tự cho mình thuộc "thành phần im lặng": Nghĩa là khối chiếm đại đa số trong các cộng đồng, có quan tâm cộng đồng, ủng hộ sinh hoạt công ích ở mức độ chừng mực mà thời gian cá nhân cho phép. Chúng tôi thường ví von mình là "dân" trong một nước mà các hội đoàn là các "bộ" và Ban Đại Diện Cộng Đồng là "chính phủ".
Trong nhóm bạn nhỏ của chúng tôi ai cũng đều biết ông Đỗ Văn Phúc và bà Triều Giang, cho dù không quen trực tiếp. Vì vậy sinh hoạt, đạo đức, và cả tư cách cá nhân của họ chúng tôi đều nghe rõ và trong nhiều trường hợp còn được tận mắt quan sát qua nhiều năm ở địa phương. Chính vì những kinh nghiệm thực tế này mà chúng tôi, và có thể nói hầu hết những người quan tâm ở Austin, đều có đánh giá về cá nhân của hai nhân vật đó.
Dài dòng như vậy để quý vị trên diễn đàn biết chúng tôi không bạ đâu nói đó; chúng tôi nói theo kinh nghiệm tai nghe mắt thấy chứ không vì đọc một vài bài bôi bát nhau trên mạng để bị lôi kéo vào những kết luận thiên lệch (bias) trong vụ này.
Về vụ kiện, chúng tôi tin vào công lý và luật pháp của đất nước Hoa kỳ, chúng tôi tin vào sự vô tư và công minh của tòa án Mỹ và tin rằng mọi việc sẽ được giải quyết trước tòa. Người bị kiện, nếu có chứng cớ vi phạm nhân phẩm người khác sẽ bị kết tội, hoặc trắng án nếu ngược lại; phía bị lăng mạ, nếu có đủ bằng cớ thuyết phục sẽ được phục hồi danh dự qua phán quyết của tòa. Đến lúc đó, những chứng cớ sẽ được bạch hóa và chúng tôi (cũng như quý vị quan tâm) sẽ được tường tận vì diễn tiến tòa án lúc đó đã trở thành tài liệu công chúng (public document).
Còn ngoài ra, những tranh cãi đầy cảm tính (emotional) trên các diễn đàn dựa trên chứng cớ vu vơ mang đầy vẻ ngụy tạo dễ tạo phân rẽ giữa những người tham gia không rõ chuyện. Những thắng thua tranh cãi bên lề diễn đàn sẽ tạo hiềm khích lâu dài giữa các cá nhân tham chiến cho dù sự thật đúng sai đã phơi bày rõ ràng trước tòa án. Những tranh cãi trên mạng dù có đạt được mục đích mong muốn là lôi kéo "ủng hộ công luận", cũng không có giá trị pháp lý trước tòa; những bài viết binh bỏ sặc mùi đấu tố đó cuối ngày cũng chỉ là những lý luận hàm hồ tạo phản cảm nơi người đọc và đồng thời làm hạ giá trị người viết.
Như hầu hết cư dân Việt ở cộng đồng Austin, chúng tôi theo dõi vụ kiện từ những ngày đầu trong im lặng thường lệ, nhưng mới đây sau khi đọc bài "Khu Hội CTNCT DFW kêu gọi yểm trợ lần thứ 2 giúp Chiến Hữu Đỗ Văn Phúc" luân lưu trên nhiều diễn đàn, chúng tôi buộc lòng lên tiếng mong đem lại phần nào sự tỉnh táo (sanity) cho dư luận trong vụ này.
(1) Ở địa phương Austin không ai ủng hộ ông Đỗ Văn Phúc
Nếu ông Phúc là người chống Cộng, là người tranh đấu vì lý tưởng quốc gia, là người hành động vì chính nghĩa thì cộng đồng Austin không nhận ra nơi ông những điều này. Ở một địa phương với nhiều hội đoàn xã hội (Cộng Đồng, Hội Cao Niên, các Hội Sinh Viên, Hội Văn Hóa Khoa Học Kỹ Thuật, Hội Cựu Quân Nhân, Hội Sĩ Quan Thủ Đức, Hội Văn Hóa Việt Mỹ...), nhiều sinh hoạt đảng phái (Việt Nam Quốc Dân Đảng, Đại Việt...), nhiều sinh hoạt cộng đồng (tôn giáo, lớp Việt ngữ, báo chí, văn hóa, y tế, lễ lạc...), nhưng chúng tôi chưa thấy hội đoàn nào lên tiếng ủng hộ ông Đỗ Văn Phúc trong vụ kiện dù ông đã nhiều công vận động.
Ngay cả ủng hộ cá nhân trong một cộng đồng hơn 20,000 người thì cho đến hôm nay (Oct. 27, 2010) chúng tôi cũng không thấy ai vì ông mà công khai lên tiếng trên các diễn đàn hoặc qua thư ngõ chính thức.
Theo tin hành lang ở địa phương, ông Phúc đã quyên được một số tiền (khoảng hơn $10,000) trong năm 2009 để giúp ông mướn luật sư cho vụ kiện. Điều oái ăm là những hội đoàn kêu gọi quyên góp cho ông Phúc nằm ở tận Washington DC. Còn ở địa phương Austin? Chúng tôi không thấy ông kêu gọi đóng góp, mà cũng chưa gặp cá nhân nào ở Austin đã đóng góp cho ông cả.
Vì sao ông Phúc không kêu gọi yểm trợ tài chánh ở địa phương mà chỉ kêu gọi những người ở phương xa -- mà chắc rằng đa số không biết rõ về ông? Người ở xa thì đóng góp cho ông, nhưng người Austin thì lặng như tờ. Có lý giải logic nào cho việc này? Bụt chùa nhà không thiêng?
Lẽ thật đơn giản: Với người Austin thì chẳng có mầu sắc chính trị gì trong vụ kiện, chẳng có lằn ranh quốc cộng, chẳng có việc "Việt Cộng bắn tỉa người quốc gia" (sic) gì ở đây cả. Người Austin nhìn vụ kiện đơn giản chỉ là một vụ phỉ báng mạ lỵ cá nhân không hơn không kém!
(3) Ông Phúc đã chối bỏ những cố gắng hòa giải của cộng đồng và những người quan tâm
Khi vụ kiện vừa xảy ra, nhiều nhân sĩ trong cộng đồng Austin đã khuyên ông nên hòa giải và nếu ông đồng ý, họ sẽ đứng ra dàn xếp. Ông Phúc đã quay lưng lại với những ý nguyện của cộng đồng.
Tháng 9 năm 2009, một vài thân hữu tín cẩn của ông Phúc ở thành phố khác đã vận động những người có uy tín trong văn giới và trong cộng đồng ở Mỹ thực hiện một cuộc hòa giải hai bên ở Lakeside Mediation Center trên bờ hồ Austin. Cuộc hòa giải bất thành vào phút cuối vì một lý do nào đó. (Xin xem tường thuật cuộc hòa giải này ở take2tango.com)
Ông Phúc sau đó lại viết một bài lên diễn đàn đại ý rằng ông không hề biết đến nỗ lực hòa giải đó, và rằng những người dàn xếp đã tự ý làm ngoài ý muốn của ông! Việc ông quay lưng lại với những người muốn giúp ông đã làm tổn thương những tấm lòng tốt này không ít!
Nhưng đó là con người thật của ông Đỗ Văn Phúc mà chúng tôi biết ở Austin.
Chúng tôi hy vọng rằng viết lên những điều tai nghe mắt thấy, quý vị phương xa có dịp biết thêm một tiếng nói khác trong vụ này. Nhân dịp này chúng tôi cũng xin chia sẻ những suy tư của cá nhân chúng tôi về những vận động hay ủng hộ bên lề vụ kiện (dù là ủng hộ ông Đỗ Văn Phúc hay bà Triều Giang).
(*) Quý vị có lòng đóng góp cho ông Phúc được nghe thêm một ý kiến khác để sau này khi sự thật được phơi bày sẽ bớt đi cảm giác bị lường gạt. Sự lạm dụng chính nghĩa quốc gia để quyên góp và kích động cộng đồng đã từng xảy ra nhiều lần ở hải ngoại. Người thành tâm đóng góp cuối cùng lại là người bị tổn thương hơn ai hết.
(*) Những hội đoàn lên tiếng ủng hộ (endorsement) ông Phúc nên cân nhắc hơn. Sự ủng hộ cho ông Phúc (hay bất cứ ai) vẫn có thể thực hiện được trên tư cách cá nhân mà không cần phải qua tổ chức. Khi nhân danh tổ chức để kêu gọi một điều trái với lẽ phải và sai sự thật thì danh dự của tổ chức sẽ bị sứt mẻ. Nếu điều đó xảy ra, hội viên sẽ mất lòng tin ở ban chấp hành; tổ chức sẽ mất uy tín với cộng đồng. Đem uy tín của một tổ chức để ủng hộ một cá nhân dựa trên những thông tin sai lệch và trái với nhận định của cộng đồng là một cuộc phiêu lưu phi-chính-trị nhất của một tổ chức.
(*) Tương tự, với những người đang mang trách nhiệm với cộng đồng hoặc một tổ chức nào đó, nếu đã ủng hộ với tư cách cá nhân thì xin đừng để kèm chức vụ đương nhiệm của mình. Những chức vụ kèm theo tên tuổi trong trường hợp này không làm tăng thêm giá trị của sự đóng góp, không gây thêm kính nể ở người đọc, mà ngược lại còn ảnh hưởng đến uy tín tổ chức mình đang điều hành.
Cuối thư chúng tôi xin cám ơn quý vị đã bỏ thời giờ theo dõi. Nếu những lời chúng tôi viết đây có làm buồn lòng cá nhân nào chúng tôi xin tạ lỗi, nhưng lương tâm chúng tôi phải nói lên sự thật này để chúng ta còn suy nghiệm.
Chúng tôi xin mượn lời của ông Phạm Minh Hoàng, một người từ Pháp về hoạt động ở Việt Nam mới bị bắt gần đây, để kết thúc thư này.
"Điều duy nhất dẫn đến chiến thắng của cái ác là những người tốt không làm gì cả."
Lê Thành
Chúng tôi là một số cư dân lâu năm ở thành phố Austin; nhiều người trong nhóm nhỏ chúng tôi đã định cư ở thành phố này nhiều năm trước ngày ông Đỗ Văn Phúc qua Mỹ, và có lẽ cũng trước cả khi bà Triều Giang dọn về. Ở địa phương chúng tôi không nằm trong thành phần "nổi đình đám" nhưng trong mọi sinh hoạt chung cộng đồng, chúng tôi thường xuyên tham dự, hoặc một mình, hoặc cả gia đình.
Trong cộng đồng hơn 20,000 cư dân Việt ở Austin, chúng tôi tự cho mình thuộc "thành phần im lặng": Nghĩa là khối chiếm đại đa số trong các cộng đồng, có quan tâm cộng đồng, ủng hộ sinh hoạt công ích ở mức độ chừng mực mà thời gian cá nhân cho phép. Chúng tôi thường ví von mình là "dân" trong một nước mà các hội đoàn là các "bộ" và Ban Đại Diện Cộng Đồng là "chính phủ".
Trong nhóm bạn nhỏ của chúng tôi ai cũng đều biết ông Đỗ Văn Phúc và bà Triều Giang, cho dù không quen trực tiếp. Vì vậy sinh hoạt, đạo đức, và cả tư cách cá nhân của họ chúng tôi đều nghe rõ và trong nhiều trường hợp còn được tận mắt quan sát qua nhiều năm ở địa phương. Chính vì những kinh nghiệm thực tế này mà chúng tôi, và có thể nói hầu hết những người quan tâm ở Austin, đều có đánh giá về cá nhân của hai nhân vật đó.
Dài dòng như vậy để quý vị trên diễn đàn biết chúng tôi không bạ đâu nói đó; chúng tôi nói theo kinh nghiệm tai nghe mắt thấy chứ không vì đọc một vài bài bôi bát nhau trên mạng để bị lôi kéo vào những kết luận thiên lệch (bias) trong vụ này.
Về vụ kiện, chúng tôi tin vào công lý và luật pháp của đất nước Hoa kỳ, chúng tôi tin vào sự vô tư và công minh của tòa án Mỹ và tin rằng mọi việc sẽ được giải quyết trước tòa. Người bị kiện, nếu có chứng cớ vi phạm nhân phẩm người khác sẽ bị kết tội, hoặc trắng án nếu ngược lại; phía bị lăng mạ, nếu có đủ bằng cớ thuyết phục sẽ được phục hồi danh dự qua phán quyết của tòa. Đến lúc đó, những chứng cớ sẽ được bạch hóa và chúng tôi (cũng như quý vị quan tâm) sẽ được tường tận vì diễn tiến tòa án lúc đó đã trở thành tài liệu công chúng (public document).
Còn ngoài ra, những tranh cãi đầy cảm tính (emotional) trên các diễn đàn dựa trên chứng cớ vu vơ mang đầy vẻ ngụy tạo dễ tạo phân rẽ giữa những người tham gia không rõ chuyện. Những thắng thua tranh cãi bên lề diễn đàn sẽ tạo hiềm khích lâu dài giữa các cá nhân tham chiến cho dù sự thật đúng sai đã phơi bày rõ ràng trước tòa án. Những tranh cãi trên mạng dù có đạt được mục đích mong muốn là lôi kéo "ủng hộ công luận", cũng không có giá trị pháp lý trước tòa; những bài viết binh bỏ sặc mùi đấu tố đó cuối ngày cũng chỉ là những lý luận hàm hồ tạo phản cảm nơi người đọc và đồng thời làm hạ giá trị người viết.
Như hầu hết cư dân Việt ở cộng đồng Austin, chúng tôi theo dõi vụ kiện từ những ngày đầu trong im lặng thường lệ, nhưng mới đây sau khi đọc bài "Khu Hội CTNCT DFW kêu gọi yểm trợ lần thứ 2 giúp Chiến Hữu Đỗ Văn Phúc" luân lưu trên nhiều diễn đàn, chúng tôi buộc lòng lên tiếng mong đem lại phần nào sự tỉnh táo (sanity) cho dư luận trong vụ này.
(1) Ở địa phương Austin không ai ủng hộ ông Đỗ Văn Phúc
Nếu ông Phúc là người chống Cộng, là người tranh đấu vì lý tưởng quốc gia, là người hành động vì chính nghĩa thì cộng đồng Austin không nhận ra nơi ông những điều này. Ở một địa phương với nhiều hội đoàn xã hội (Cộng Đồng, Hội Cao Niên, các Hội Sinh Viên, Hội Văn Hóa Khoa Học Kỹ Thuật, Hội Cựu Quân Nhân, Hội Sĩ Quan Thủ Đức, Hội Văn Hóa Việt Mỹ...), nhiều sinh hoạt đảng phái (Việt Nam Quốc Dân Đảng, Đại Việt...), nhiều sinh hoạt cộng đồng (tôn giáo, lớp Việt ngữ, báo chí, văn hóa, y tế, lễ lạc...), nhưng chúng tôi chưa thấy hội đoàn nào lên tiếng ủng hộ ông Đỗ Văn Phúc trong vụ kiện dù ông đã nhiều công vận động.
Ngay cả ủng hộ cá nhân trong một cộng đồng hơn 20,000 người thì cho đến hôm nay (Oct. 27, 2010) chúng tôi cũng không thấy ai vì ông mà công khai lên tiếng trên các diễn đàn hoặc qua thư ngõ chính thức.
- Ông Phúc từng là Chủ-tịch Hội Cựu Quân Nhân, sau là Chủ-tịch Hội Cựu Chiến Sĩ ở Austin, nhưng không thấy hai hội này lên tiếng ủng hộ ông.
- Hội Sĩ Quan Thủ Đức cũng không lên tiếng ủng hộ ông.
- Ông Phúc là người hoạt động cộng đồng, nhưng Ban Đại Diện Cộng Đồng Austin cũng không lên tiếng ủng hộ ông. Ông Phúc qua Mỹ theo diện HO, nhưng các vị HO cũng không ai lên tiếng.
- Ông Phúc là hội viên năng nổ của Hội Cao Niên, đến giờ hội cũng im lặng.
- Ông Phúc thường xuyên sinh hoạt với các nhà thờ (cả nhà thờ Tin Lành và Ki-Tô giáo), cũng không có tôn giáo hoặc nhóm giáo dân nào lên tiếng ủng hộ ông.
- Trong một bài viết về bà Triều Giang trước đây, ông Phúc cho biết có thể kiểm chứng những điều ông viết về bà qua cụ Phạm Bồng, ông Châu Kim Khánh, và bà Cathy (em bà Triều Giang)... để nhằm tăng độ khả tín cho những cáo buộc, thì cho tới hôm nay những vị này cũng không ai lên tiếng ủng hộ hoặc xác nhận điều ông viết.
Theo tin hành lang ở địa phương, ông Phúc đã quyên được một số tiền (khoảng hơn $10,000) trong năm 2009 để giúp ông mướn luật sư cho vụ kiện. Điều oái ăm là những hội đoàn kêu gọi quyên góp cho ông Phúc nằm ở tận Washington DC. Còn ở địa phương Austin? Chúng tôi không thấy ông kêu gọi đóng góp, mà cũng chưa gặp cá nhân nào ở Austin đã đóng góp cho ông cả.
Vì sao ông Phúc không kêu gọi yểm trợ tài chánh ở địa phương mà chỉ kêu gọi những người ở phương xa -- mà chắc rằng đa số không biết rõ về ông? Người ở xa thì đóng góp cho ông, nhưng người Austin thì lặng như tờ. Có lý giải logic nào cho việc này? Bụt chùa nhà không thiêng?
Lẽ thật đơn giản: Với người Austin thì chẳng có mầu sắc chính trị gì trong vụ kiện, chẳng có lằn ranh quốc cộng, chẳng có việc "Việt Cộng bắn tỉa người quốc gia" (sic) gì ở đây cả. Người Austin nhìn vụ kiện đơn giản chỉ là một vụ phỉ báng mạ lỵ cá nhân không hơn không kém!
(3) Ông Phúc đã chối bỏ những cố gắng hòa giải của cộng đồng và những người quan tâm
Khi vụ kiện vừa xảy ra, nhiều nhân sĩ trong cộng đồng Austin đã khuyên ông nên hòa giải và nếu ông đồng ý, họ sẽ đứng ra dàn xếp. Ông Phúc đã quay lưng lại với những ý nguyện của cộng đồng.
Tháng 9 năm 2009, một vài thân hữu tín cẩn của ông Phúc ở thành phố khác đã vận động những người có uy tín trong văn giới và trong cộng đồng ở Mỹ thực hiện một cuộc hòa giải hai bên ở Lakeside Mediation Center trên bờ hồ Austin. Cuộc hòa giải bất thành vào phút cuối vì một lý do nào đó. (Xin xem tường thuật cuộc hòa giải này ở take2tango.com)
Ông Phúc sau đó lại viết một bài lên diễn đàn đại ý rằng ông không hề biết đến nỗ lực hòa giải đó, và rằng những người dàn xếp đã tự ý làm ngoài ý muốn của ông! Việc ông quay lưng lại với những người muốn giúp ông đã làm tổn thương những tấm lòng tốt này không ít!
Nhưng đó là con người thật của ông Đỗ Văn Phúc mà chúng tôi biết ở Austin.
o0o
Chúng tôi hy vọng rằng viết lên những điều tai nghe mắt thấy, quý vị phương xa có dịp biết thêm một tiếng nói khác trong vụ này. Nhân dịp này chúng tôi cũng xin chia sẻ những suy tư của cá nhân chúng tôi về những vận động hay ủng hộ bên lề vụ kiện (dù là ủng hộ ông Đỗ Văn Phúc hay bà Triều Giang).
(*) Quý vị có lòng đóng góp cho ông Phúc được nghe thêm một ý kiến khác để sau này khi sự thật được phơi bày sẽ bớt đi cảm giác bị lường gạt. Sự lạm dụng chính nghĩa quốc gia để quyên góp và kích động cộng đồng đã từng xảy ra nhiều lần ở hải ngoại. Người thành tâm đóng góp cuối cùng lại là người bị tổn thương hơn ai hết.
(*) Những hội đoàn lên tiếng ủng hộ (endorsement) ông Phúc nên cân nhắc hơn. Sự ủng hộ cho ông Phúc (hay bất cứ ai) vẫn có thể thực hiện được trên tư cách cá nhân mà không cần phải qua tổ chức. Khi nhân danh tổ chức để kêu gọi một điều trái với lẽ phải và sai sự thật thì danh dự của tổ chức sẽ bị sứt mẻ. Nếu điều đó xảy ra, hội viên sẽ mất lòng tin ở ban chấp hành; tổ chức sẽ mất uy tín với cộng đồng. Đem uy tín của một tổ chức để ủng hộ một cá nhân dựa trên những thông tin sai lệch và trái với nhận định của cộng đồng là một cuộc phiêu lưu phi-chính-trị nhất của một tổ chức.
(*) Tương tự, với những người đang mang trách nhiệm với cộng đồng hoặc một tổ chức nào đó, nếu đã ủng hộ với tư cách cá nhân thì xin đừng để kèm chức vụ đương nhiệm của mình. Những chức vụ kèm theo tên tuổi trong trường hợp này không làm tăng thêm giá trị của sự đóng góp, không gây thêm kính nể ở người đọc, mà ngược lại còn ảnh hưởng đến uy tín tổ chức mình đang điều hành.
o0o
Cuối thư chúng tôi xin cám ơn quý vị đã bỏ thời giờ theo dõi. Nếu những lời chúng tôi viết đây có làm buồn lòng cá nhân nào chúng tôi xin tạ lỗi, nhưng lương tâm chúng tôi phải nói lên sự thật này để chúng ta còn suy nghiệm.
Chúng tôi xin mượn lời của ông Phạm Minh Hoàng, một người từ Pháp về hoạt động ở Việt Nam mới bị bắt gần đây, để kết thúc thư này.
"Điều duy nhất dẫn đến chiến thắng của cái ác là những người tốt không làm gì cả."
Lê Thành
tl061948@gmail.com
Monday, October 25, 2010
Ký giả Triều Giang kiện Đỗ Văn Phúc: Chống Cộng hay Chụp Mũ? (Hải Trần)
Trong mấy ngày qua, Ông Đòan Trọng Hiếu có viết một bài tham luận với tựa đề: “Phải chăng VC Đang Bắn Tỉa Người Quốc Gia Qua Các Vụ Kiện?”, Ông có nêu ra một số vụ kiện gần đây đã có kết quả không tốt cho các bị cáo đã bị đưa ra toà về tội chụp mũ nguyên đơn là CS hoặc tay sai CS. Bài tham luận đã nhắc tới vụ án của ký giả Triều Giang kiện ông Đỗ Văn Phúc với tiền đề rằng:
“ Vụ cựu tù nhân chính trị Đỗ Văn Phúc ở Austin, Texas, đã lên tiếng chỉ trích Bà Triều Giang, một người đang giữ nhiệm vụ chủ tịch của một tổ chức bảo tồn văn hóa (văn hóa của Người Việt Quốc Gia) ở hải ngoại, nhưng lại công khai làm ăn buôn bán với VC ở trong nước”
Bài tham luận sau đó đã đưa ra những lý luận để bênh ông Phúc rằng ông từng là chiến sĩ trong quân lực Việt Nam Cộng Hòa, từng bị tù đày và khi sang Hoa Kỳ tham gia vào những việc chống Cộng. Và việc ông chỉ trích ký giả Triều Giang cũng chỉ nằm trong hoạt động chống Cộng của ông. Từ đó, bài tham luận kêu gọi đồng hương, các chiến hữu hãy tiếp tục ủng hộ ông về tài chánh để ông khỏi bị “ngã gục” trước phiên toà sắp tới vì âm mưu thâm độc của CS là bắn tỉa từng chiến sĩ chống Cộng trong cộng đồng hải ngoại.
Là một phụ huynh của một hội viên của hội Bảo Tồn Lịch Sử Và Văn Hoá Người Mỹ Gốc Việt (VAHF) tôi muốn viết lên những suy nghĩ thô thiển dưới đây để trình bày những điều mắt thấy, tai nghe về vụ án. Mặc dù bài viết có nhắc đến một số vụ kiện khác trong cộng đồng, Không nói, ai cũng hiểu mục đích chính của bài viết là bênh ông Phúc và kêu gọi đồng hương tiếp tục giúp tài chánh cho ông Phúc trả án phí cho phiên toà ngày 10 tháng 1 năm 2011. Để tìm cách thuyết phục đồng hương mở hầu bao, theo tôi, bài viết đã mở đầu với một tiền đề có tính cách quy chụp như trên.
Ký gỉa Triều Giang đã nhiều lần lên tiếng rằng khi đi làm việc cho công ty Mỹ và được gửi về Việt Nam công tác, bà đã tìm cách giúp gia đình và một tu viện của các dì phước bằng cách mua cà phê của họ để bán trong tiệm cà phê của chồng bà, nơi mà cửa tiệm đang bán 38 loại cà phê trên thế giới và cà phê Việt Nam chỉ là một trong những mặt hàng. Mặt hàng này sau đó bán không chạy và cửa hàng đã không còn mua cà phê Việt Nam trong nhiều năm qua.
Với tư cách là người tỵ nạn Cộng sản, cá nhân tôi và con em sinh hoạt trong tổ chức văn hoá tại điạ phương, chúng tôi xin xác định một cách chắc chắn như sau:
Ký giả Triều Giang đã nghỉ việc với công ty Mỹ. Bà đã không về Việt Nam kể từ tháng 4 năm 2003, gần 2 năm trước khi bà tham gia vào hội VAHF vào cuối năm 2004.
Trong những bài viết suốt hơn 3 năm qua, ông Phúc đã “tố cáo” ký gỉa Triều Giang có cơ sở chế biến thực phẩm to lớn tại VN, ông căn cứ vào thông tin của một website VN có ghi tên bà Nancy Bùi tức ký giả Triều Giang là Giám đốc. Đây chỉ là giấy phép để công ty có thể mua và chuyển cà phê sang Mỹ, bà không có cơ sở tại VN.
Khi bị ông Phúc không những chỉ chỉ trích mà còn làm áp lực từ nhiều phía để tìm cách truất phế ký gỉa Triều Giang trong chức vụ hội trưởng của hội VAHF, Vào ngày 17 tháng 8 năm 2008, hội VAHF đã tổ chức một cuộc họp với sự có mặt cuả đông đủ Hội đồng Điều hành, Hội đồng Quản Trị, và một số vị trong Hội đồng Cố vấn, kể cả một vài nhân sĩ là cảm tình viên của hội tại Austin, trong đó có tôi, dưới sự chủ tọa của bà Khúc Minh Thơ, Chủ tịch Hội đồng Quản Trị. Cử tọa đã yêu cầu ký gỉa Triều Giang trả lời từng điểm về lời tố cáo của ông Phúc. Với những bằng chứng trong đó có cả Passport để chứng minh, Ký giả Triều Giang đã giải thích đầy đủ, rõ ràng về những việc làm của bà tại VN. Ngoài việc đi làm cho công ty Mỹ, những việc làm khác chỉ nhằm vào việc giúp đỡ gia đình và giúp họ đạo của quê cha xây lại ngôi nhà thờ đổ nát từ năm 1949 mà dân làng quá nghèo không xây dựng lại được. Cử tọa sau đó đã đồng ý những lời tố cáo của ông Phúc là vô căn cứ và đầy ác ý và bày tỏ sự tiếp tục ủng hộ ký giả Triều Giang trong chức vụ hội trưởng.
Trong phạm vi sinh hoạt hội đoàn, chúng tôi rất tiếc đã phài đưa vấn đề ra để thảo luận vì những tời tố cáo rất ác ý của ông Phúc, một người cư ngụ tại địa phương. Sau đó, vì những vu cáo xấu xa, hiểm độc nhân danh chiêu bài chống Cộng đã làm cho bà Triều Giang không thể hoạt động hữu hiệu được, nên buộc lòng phải đưa hai người ra toà; ông Đỗ văn Phúc và nhà văn Phạm Ngủ Yên
Những tài liệu thảo luận của hội sau đó cũng đã được chuyển tới cả hai bị cáo; ông Đỗ văn Phúc và nhà văn Phạm Ngủ Yên trong giai đoạn điều tra (discovery) của vụ kiện. Nhà văn Phạm Ngủ Yên đã nhìn ra vấn đề và tìm mọi cách để liên lạc và hóa giải với ký giả Triều Giang. Họ đã gặp mặt dưới sự chứng kiến của một số thân hữu của hai phiá. Họ đã cảm thông, nhà văn Phạm Ngủ Yên đã chính thức xin lỗi ký gỉa Triều Giang, nhận bồi thường một phần án phí. Để giải thích thái độ cuả mình, ông Phạm Ngủ Yên đã công bố một là thư gửi tới hội Văn Bút Nam Hoa Kỳ với tinh thần kẻ sĩ, nhận định rõ ràng việc chựp mũ Cộng sản là hành động sai lầm và tai hại cho cộng đồng và quan trọng hơn hết là tác hại cho công cuộc chống Cộng của người Việt hải ngoại.
Theo cái nhìn của chúng tôi thì đây là cách cư xử đúng đắn, có tình có lý nhất của những người quốc gia với nhau.
Ai cũng có lúc sai lầm, một lời xin lỗi sẽ giải tỏa rất nhiều những đau khổ mà mình đã vô tình hay cố ý gây ra cho người khác. Với thời đại của những lời xin lỗi này, Đức Giáo hoàng John Paul Đệ Nhị đã thay mặt giáo hội Công giáo xin lỗi tất cả những người mà giáo hội vì sự cứng rắn và sai lầm trong quá khứ đã làm tổn hại đến nhiều người trong đó có cả phụ nữ,
Tổng thống Nga Boris Yelsin đã xin lỗi 716 tù nhân Nga lãnh án từ chung thân tới 25 năm. Ngoài sự an ủi cho những tù nhân oan ức và gia đình họ, dân chúng Nga đã hân hoan ca ngợi:” Hôm nay là ngày lịch sử của nền dân chủ nước Nga”.
Tổng thống Ronald Reagan đã xin lỗi 406 người đã bị câu lưu oan uổng trong suốt 8 năm cầm quyền của ông… Tất cả những người đã dám can đảm đứng ra xin lỗi cho những sai lầm của mình hoặc những sai lầm của tổ chức của mình đều được công chúng nhìn với ánh mắt thiện cảm và khâm phục.
Trong tinh thần này, chúng tôi rất quý mến nhà văn Phạm Ngủ Yên.
Ngược lại, ông Phúc không nhận lỗi mà còn tiếp tục bịa đặt, vu không và đánh phá ký gỉa Triều Giang. Trên website của ông, www.michaelpdo.com, trong mục “Nhận Diện Kẻ Thù”, ông đã “trân trọng” đăng trong 11 mục với hằng chục bài viêt của ông cũng như những kẻ theo ông để tiếp tục vu cáo ký gỉa Triều Giang là làm ăn với Việt Cộng trong khi đã làm hội trưởng VAHF, là Việt gian và Cộng sản nằm vùng. Có những bài chửi cả bà Khúc Minh Thơ là “con đ. già”. Vi ông nhất định đòi lên sân khấu trong buổi gây quỹ của hội VAHF năm 2007 để cám ơn nhưng hội đã không sắp xếp được vì quá cận ngày. Ông còn lôi kéo hai tổng hội; Cựu Tù Nhân Chính Trị, Chiến Tranh Chính Trị, và “Nhóm Truyền Thông Hoa Thịnh Đốn” (?), tổ chức 3 cuộc gây quỹ vừa thu tiền của chiến hữu, đồng hương, vừa tiếp tục dùng những lời chửa ruả. Họ đã thu được một số tiền là trên 13,000 đô la, và Tổng hội Cựu Tù nhân Chính Trị vừa mới ra thông cáo mở cuộc quyên góp lần thứ hai dưới khẩu hiệu “không quên đồng bào đau khổ, không quên bạn tù”. Ông Phúc cũng đã chuyển bài viết của ông Trương Minh Hòa khóa 3 Trường Chiến Tranh Chính Trị đăng trên Paris. net đã chửi ký gỉa Triều Giang bằng những lời lẽ thô tục nhất trên thế gian mà những người có nhân cách không dám nói trên miệng. Ông Phúc đã vận động đồng môn Trương Minh Hoà nhắc đi, nhắc lại nhiều lần, dùng toàn những chữ nghĩa liên quan đến bộ phận sinh dục cua con người. Và trên hàng chục website, tiếp tục gọi bà là “Súc Vật Triều Giang, nâng bi Hồ Chí Minh….” Ông Phúc cũng đã in thành sách bài đánh phá ký gỉa Triều Giang dưới tựa đề “Trọng Thuỷ Ngày Nay”. Sách này đã và đang được rao bán trên mạng và quảng cáo trên một số báo, trong đó có báo KBC Hải Ngoại.
Trong cuộc đời chúng tôi, là một người đàn ông Việt Nam, tôi chưa bao giờ phải chứng kiến cảnh trái tai gai mắt như trong vụ này. Một người đàn ông, vì ganh ghét và đố kỵ ( Dù ông Phúc luôn chồi bỏ sự thật này) đã đánh phá một người đàn bà không nương tay, Người đàn bà trong lúc ông và gia đình mới sang định cư còn bơ vơ và thiếu thốn, bà đã giúp cho việc làm và giúp phương tiện để mua căn nhà đâu tiên, nói thực chính bản thân tôi cũng không được cái may mắn đó . Đánh một người đàn bà chưa đủ, ông còn lôi kéo hàng trăm người đàn ông khác cùng đánh với ông và miệng họ còn la bải hải “đánh kẻ côn đồ”, đánh con Cộng Sản, nó đang bắn tỉa các “chiến sĩ” chống Cộng! Tôi mong rằng ông Phúc và những người đang bênh vực ông bỏ một vài phút đồng hồ, lấy một tấm gương, tự soi vào mình để nhìn được cái hình ảnh mà người bên ngoài chúng tôi đang phải chứng kiến. Một hình ảnh làm sốn sang con mắt!
Những việc làm của ký gỉa Triều Giang. một người thành công trong thương trường, muốn dành thi giờ để phục vụ cộng đồng thì bị lên án là “giàu có nhờ bắt tay với CS, làm việc thiện nguyện để che mắt đồng hương hầu lũng đoạn cộng đồng và lập công với CS”, thì không còn gì ác độc hơn. Thế thì ai trong chúng ta còn muốn làm việc cho cộng đồng nữa Không thành công bằng người ta ông đã ném bùn vào sự thành công của họ để tôn mình lên, Thành công tại đất Mỹ này không phải là cái tội. Mọi người, kể cả ông Phúc, cũng đến đây để mưu cầu tự do và thực hiện giấc mơ phú cường (American dream) của người Mỹ. Khi thấy một đồng hương khấm khá thì chúng ta nên mừng cho họ, tại sao phải lên án họ và trát bùn vào thành quả mà họ đã phải làm bằng mồ hôi, nước mắt để thỏa mãn sự ganh ghét của mình?
Ai dám bảo rằng những nỗ lực của ký gỉa Triều Giang trong việc đứng đầu hội VAHF để đưa lịch sử người Mỹ Gốc Việt vào các học đường Hoa Kỳ là âm mưu của CS? Công việc này là một công việc mà hầu hết người Việt hải ngoại của chúng ta muốn làm nhưng vì lý do này, hoặc lỳ do khác chưa làm được. Với khả năng điều hành nhờ kinh nghiệm trong thương trường, 6 năm qua, ký gỉa Triều Giang với sự hỗ trợ của rất nhiều nhân sĩ, hội đoàn và đặc biệt là sự ủng hộ nhiệt tình của giới trẻ, hội VAHF đã chính thức đưa lịch sử của người Tị Nạn Miền Nam Việt Nam chúng ta vào Lịch sử Hoa Kỳ (Vietnamese American History – Lịch Sử Người Mỹ Gốc Việt) ) và được giảng dạy tại một số trường Đại học. Đây là một thành quả đáng kể trong lịch sử của nggười Việt tị nạn tại Hoa kỳ. Công việc còn đang được tiếp tục với chương trình 500 Lịch Sử Phỏng Vấn (500 Oral History)
Là phụ huynh của một hội viên, chúng tôi đã lớn tuổi nên chỉ làm những công việc hỗ trợ. Chúng tôi đã chứng kiến những giây phút đau đớn của ký gỉa Triều Giang khi phải đọc những bài viết, nghe những lời nói từ những người mà lý trí họ đã bị cuốn chặt bởi sự hiềm thù, ganh ghét, và bè đảng, họ không còn chỗ để suy xét, hoặc khi được tin một số hội viên trẻ phải ngưng hoạt động vì gia đình họ sợ liên luỵ, hoặc những nhà bảo trợ tránh né vì sợ bị vạ lây.
Đã có một số hội đoàn ngỏ ý muốn lên tiếng để bênh vực cho bà, kể cả hội VAHF, ký gỉa Triều Giang đã từ chối không nhận lời với lý do:” Đây là chuyện cá nhân, không thể “dĩ tư, vi công”, lấy chuyện tư làm chuyện chung của mọi người là một điều thiếu tự trọng. Các hội đoàn còn có nhiều việc cấp thiết hơn phải làm, hơn nữa ông Phúc kéo môt số hội đoàn đứng sau lưng ông, nếu tôi cũng làm như thế thì cộng đồng mình chia làm hai, đánh nhau tưng bừng và kẻ đắc lợi sẽ không ai ngoài CS”.
Và đã hai lần ký gỉa Triều Giang xin từ chức để trở về cuộc sống êm ấm của gia đình vì ông Phúc nhiều lần đã tuyên bồ “ nếu bà Triều Giang không làm việc cộng đồng thì chúng tôi sẽ không động tới bà, vì đó là quyền tự do của bà”. Nhưng các vị trong ban cố vấn, hội đồng quản trị và Điều hành đều cố gắng giữ bà ở lại, ít nhất là cho đến khì chương trình 500 Lịch Sử Phỏng Vấn được hoàn tất. Trước sự đánh phá gay gắt của ông Phúc và những ngưòi theo phe của ông, người đã được chọn và huấn luyện để thay thế chức vụ hội trưởng hội VAHF đã từ chối không dám nhận, những người khác không ai dám đảm nhiệm công việc vừa khó khăn, mất nhiều thì giờ, không có thù lao, mà còn trở thành cái bia cho những sự đánh phá. Chúng tôi biết rằng nếu ký gỉa Triều Giang buông tay vào lúc này, sự sống còn của hội VAHF khó có thể duy trì. Và có lẽ đây là mục đích chính của ông Phúc và những người đứng sau lưng ông ?
Khi một người không dám nhìn thẳng vào sự sai lầm của mình mà tiếp tục đi sâu vào và kéo thêm những người vì thiếu thông tin và thiếu suy xét, hay vì bè phái dám mạo danh lý tưởng chống cộng cao đẹp của người Việt quốc gia làm bình phong cho việc đánh phá người quốc gia thi ông Phúc và những người theo ông đã thật đắc tội với quốc gia, dân tộc.
Chúng tôi theo dõi sát vụ án, với nhân chứng và vật chứng của phiá nguyên đơn, thì dù có hay không có luật sư, ông Phúc không thể nào lừa dối tòa để thắng kiện. Ông đã có rất nhiều cơ hội cư xử như một người đàn ông với nhân cách, với tinh thần quốc gia dân tộc, với hòa khí trong cộng đồng tị nạn CS, nhưng ông đã dối trá bằng cách làm đủ mọi ma thuật để đánh lừa dư luận; ông kêu gào rằng mình là chiến sĩ chống Cộng đang bị thế lực tiền bạc của CS bịt miệng, đè bẹp, sắp ngã gục. Ông đã một phần nào thành công trong việc này. Nhưng trước vành móng ngựa của tòa án Hoa Kỳ, những xảo thuật của ông dù có làm chậm ngày đến của công lý, nhưng công lý sẽ đến, ông sẽ phải lãnh nhận trách nhiệm của ông.
Phần kết của bài tham luận, Ông Đoàn Trọng Hiếu đã viết nhu sau:
(trích)
“Xin đừng để Đỗ Văn Phúc phải đơn thương độc mã chiến đấu đến khi ngã quỵ. Lúc đó, chúng ta không phải chỉ mất một Đỗ văn Phúc, mà sẽ còn mất hàng trăm, hàng ngàn Đỗ Văn Phúc khác sau này”. (Ngưng trich)
Nhìn vào trận chiến thì rõ ràng là nữ ký giả Triều Giang đang đứng một mình trước những người đang hò hét dưới sự điều khiển của ông Đỗ văn Phúc, Người đang đứng cô đơn để không “dĩ tư vi công” chính là ký giả Triều Giang, không phải ông Phúc. Ông Phúc làm sai là một cái sai, hàng trăm người huà vào để bênh vực người làm sai thì một cái sai trở thành một trăm lẻ một cái sai. Và khi công lý đến, ông Phúc sẽ phải trả giá cho những dối gian của ông, ngày đó, cộng đồng người Việt hải ngoại trong đó có ông Đoàn Trọng Hiếu sẽ sống bình an hơn, và có cơ hội để phát triển và lo cho những việc tương trợ tại quê người cũng như hỗ trợ cho cuộc đâu tranh cho dân chủ tại quê nhà đắc lực hơn. Và vụ án này sẽ là một tấm gương cho những người như ông Phúc phải suy nghĩ kỹ hơn trưóc khi muốn quấy đông cộng đồng cho việc riêng tư của mình.
RIêng với tác giả Đoàn Trọng Hiếu, tôi mạn phép ký gỉa Triều Giang để xin cám ơn ông, vì ông đã cung cấp một bài viết thật tốt cho nguyên đơn làm bằng chứng trước toà rằng từ sự sai quấy của ông Phúc, ông và bè đảng của ông vẫn tiếp tục chụp mũ CS lên đầu nguyên đơn. Và như thế, ông đã góp phần không nhỏ vào việc chứng minh “ Kẻ Gian Dối Sẽ Chết Vì Gian Dối”.
Cám ơn lắm thay!
Hải Trần (cộng với nhiều ý kiến của bà xã)
Thursday, October 21, 2010
Biên bản phiên tòa Vụ Ký giả Triều Giang kiện Ông Đỗ Văn Phúc I: Luật Sư Nguyên Cáo Chơi Gác Bị Cáo Hay Đỗ văn Phúc gian dối? (Phong Trần)
Luật Sư Nguyên Cáo Chơi Gác Bị Cáo Hay Đỗ văn Phúc gian dối?
· Phong Trần
Như đã hứa với độc gỉa trong bài trước, chúng tôi đã đến toà quận Travis xin sao lục Biên bản của toà về vụ án. Sau đây là một số chi tiết chúng tôi cảm thấy cần phải được nêu ra đã được ghi trong biên bản toà Tập I (Volume I) của phiên toà ngày 11 tháng 10, vụ án mang số D-1-GN-09-001567 xử vụ ký giả Triều Giang kiện ông Đỗ văn Phúc đã vu khống, mạ lỵ, phỉ báng và chụp mũ bà là Cộng sản. Biên bản dầy 26 trang và bất kỳ ai cũng có thể liên hệ với lục sự, bà Chanvela V. Crain, Travis County Court, tại điện thoại số (512) 854-9322 để xin sao lục sau khi trả một lệ phí.
Ngay trong phần đầu của phiên toà, bị cáo Đỗ văn Phúc đã xin đình vụ án nại lý do:
1. Luật sư của nguyên đơn, ông Brian Turner, đã gửi toàn bộ hồ sơ gồm 25 tài liệu khoảng 1,000 trang vào tối thứ sáu, tức là chưa đủ 3 ngày trước khi phiên tòa đăng đường. Nguyên văn ghi trên trang 4, dòng 14-16: “Mr. Do: Your Honor, on Friday evening at 9:00pm. Mr. Turner just email to me the whole set of exhibits, of 25 exhibits of about 1,000 pages.”
Chánh án Philipps đã trả lời rằng: luật sư Turner gửi những thông tin này tới ông Phúc nhưng theo thủ tục, luật sư Turner không cần phải làm việc này, ông Phúc phải lo việc tranh luận của mình trước toà từ nhiều tháng trước chứ không cần phải chờ khi luật sư Turner đưa tài liệu mới bắt đầu làm, vì vụ án này đã quá lâu, hơn một năm rưỡi. Nguyên văn ghi trên biên bản trang 4 dòng 24-25, và trang 5, giòng 1-3: “The Court (Chánh án Philipps): Wait. Over the weekend before trial is a little late to be responding. He’s giving you information so that you can have it, but we don’t need to wait for you to respond. This is something you should have been prepared for months ago.” Và trang 7 dòng 18-19: “… he sent you in advance, although he didn’t have to.”
Và Chánh án quay lại hỏi luật sư Turner vì sao ông gửi những tài liệu này cho bị cáo vì luật không đòi hỏi việc này. Nguyên văn ghi trên biên bản trang 10, dòng 23-25- “ Did you ever ask him to produce his evidence to you before now? I don’t even know why—why did you sent it to him on Friday? You didn’t have to.”
Luật sư Turner đã trả lời rằng ông đã gửi vì lịch sự. Những tài liệu này đã được gửi tới bị cáo trước đây, lần này ông có đánh số trang cho tiện theo dõi. Riêng danh sách các tài liệu ông đã gửi đúng như luật định. Nguyên văn lời của luật sư Turner ghi trên trang 11, dòng 2-4: “Mr. Turner: I sent him courtesy copies of Exhibits. They’re Bates stamped/ They’re been produced. I designated my exhibits timely.”
2. Thấy không cáo nài gì thêm được trong vấn đề này, bị cáo Phúc lại kêu ca sang vấn đề khác. Đó là : Luật sư Turner gửi bản buộc tội của bồi thẩm đoàn (Jury Charge) chưa đủ 3 ngày trước khi toà đăng đường. Nguyên văn kêu nài của ông Phúc ghi trên trang 6 dòng 20-23: “ Mr. Do: Your honor, to my understanding, the charge -- the jury charge should have been sent to me three days of this day before the trial, the first day, and have my consent on it, because I have no --“
Chành án Philipps đã trả lời rằng ông không biết điều luật mà bị cáo Phúc nêu ra vì chính ông mới là nguời phác thảo bản buộc tội cho bồi thẩm đoàn, và ông sẽ dùng bản buộc tội của Luật sư Turner và bản buộc tội của bị cáo Phúc để tham khảo. Bản buộc tội của Luật sư Turner đã được đệ trình đúng theo thủ tục. Chánh án hỏi biên bản buộc tội (Jury Charge) của ông Phúc đâu? Nguyên văn lời chánh án ghi trên trang 6, dòng 24-25, và trang 7, giòng 1-3: “The Court: I don’t know about that rule, but I am going to – I am going to draft the jury charge. That’s my job. I may take suggestion from him (Luật sư Turner). What’s your suggestion about the jury charge that we should have in this case? “
Bị cáo Phúc trả lời ông không có Bản buộc tội vì ông không biết thủ tục của toà. Nguyên văn lời của bị cáo Phúc được ghi trên trang 9, dòng 23-35: “Mr. Do: Yes, sir. But I didn’t have my jury charge yet because I don’t know the process.”
Qua Biên bản toà, chúng ta thấy những điều bị cáo Phúc đưa ra dư luận nói rằng luật sư của nguyên đơn chơi gác gửi gần 1,000 trang tài liệu vào giời cuối tới bị cáo là những điều gian dối, xảo trá. Theo luật định, hai bên chỉ cần trao đổi Danh sách những tài liệu sẽ dùng trước toà mà không cần phải gửi nguyên bộ tài liệu vì những tài liệu này hai bên đã trao đổi qua lại trong suốt thời gian khẩu cung (deposition). Trong phiên tòa, chánh án Philipps đã xác nhận rõ ràng điều này. Chánh án Philipps đã không đá động gì đến tổng số trang mặc dù bị cáo Phúc cũng đã gian dối khai láo số tài liệu này là gần 1,000 trong khi chỉ có 235 trang vì đây không phải là vấn đề dù tài liệu là 5.000 hoặc 10,000 trang. Bị cáo Phúc đã cố tinh phóng đại, dối trá trước dư luận để một lần nữa, lừa dối dư luận đồng hương.
Riêng Biên bản buộc tội (Jury Charge), bị cáo Phúc than phiền là Luật sư Turner gửi cho bị cáo chưa đủ 3 ngày, trong khi chính bị cáo Phúc lại không có Biên bản buộc tội đệ trình cho tòa, và gởi cho luật sư bên nguyên cáo trước, viện cớ là không thông hiểu luật pháp.
Như thế thì vì sao chánh án Philipps lại quyết định cho đình vụ án, một quyết định bất lợi cho nguyên đơn không ít? Trong bài viết tới chúng tôi sẽ viết về vấn đề này với những dẫn chứng từ Biên bản của toà để quý vị tiện theo dõi.
Wednesday, October 13, 2010
Phiên tòa ký giả Triều Giang kiện ông Đỗ văn Phúc đình lại tới đầu năm 2011 (Trùng Dương)
Trùng Dương
Tường thuật từ Austin, Texas
Tường thuật từ Austin, Texas
Toà án Quận Travis tại thành phố Austin, Texas, ngày thứ Hai vừa qua, trong phiên nhóm sơ khởi (pre-trial) đã ra phán quyết cho dời phiên toà xử ông Đỗ Văn Phúc về tội vu khống, mạ lỵ, phỉ báng và chụp mũ cộng sản ký giả Triều Giang tới đầu năm tới, thể theo lời thỉnh cầu của bị cáo, viện lý do cần mướn luật sư sau khi nhìn nhận rằng vụ án “phức tạp, ngoài tầm hiểu biết và khả năng” của đương sự.
Thể theo lời yêu cầu của luật sư Brian Turner bên nguyên đơn, thẩm phán David Phillips cũng đã đồng thời ra lệnh cho ông Phúc phải trả cho bà Nancy Bùi, tức ký giả Triều Giang, một số tiền là 3,000 Mỹ kim phí tổn luật sư để chuẩn bị cho phiên toà đã bị đình lại. Ngoài ra, tòa cũng ra lệnh (sanction) cho cả hai bên chấm dứt các cuộc điều tra (discovery) vì vụ án đã kéo dài quá lâu.
Khi ông Phúc, tháp tùng bởi vài thân nhân và bằng hữu, lớn tiếng phản đối trước toà là ông sẽ không trả phí tổn trên (nguyên văn: “I will not pay.”), ông thẩm phán Phillips đã phán là nếu ông Phúc không giữ trật tự trước toà thì ông sẽ “bỏ tù ông ngay bây giờ”. Ngoài ra, ông thẩm phán Phillips cũng ấn định ngày 1 tháng 11 là hạn chót ông Phúc phải thanh toán phí tổn luật sư kể trên, nếu không ông sẽ bị bắt bỏ tù. (Nguyên văn: “If you are not quiet, I will put you in jail now. You have until November 1st to pay [the fee]. If you don’t pay, I will put you in jail then.”)
Phiên toà sau đó đã được hoãn tới ngày 10 tháng 1 năm 2011.
Được biết, đây không phải là lần đầu tiên bị cáo Đỗ Văn Phúc bị toà phạt vì những vi phạm các luật lệ của toà án trong vụ kiện kéo dài gần hai năm và đã gây khá nhiều sôi nổi, kể cả chia rẽ, trong cộng đồng người Việt hải ngoại. Phiên tòa đầu tiên vào tháng 7, 2009, ông Phúc đã không ra toà nên đã bị phạt với bản án 1 triệu đô la về tội khinh thường (contempt) toà. Bị cáo đã kháng án và xin được xét xử lại tại phiên toà lần thứ hai, đầu tháng 9 , 2009, và được tòa chấp thuận cho nội vụ được xét xử lại nhưng phạt phải trả tiền luật sư và án phí cho nguyên đơn vì sự xét xử lại sẽ gây tốn kém thì giờ và tiền bạc cho nguyên đơn. Lần thứ ba, vào cuối tháng 9 năm nay, toà đã từ chối không chấp nhận thỉnh cầu đòi hủy bỏ vụ kiện của bị cáo cũng như yêu cầu xin một bản án sơ khởi (summary judgement) của nguyên đơn, dẫn tới phiên toà vừa bị dời lại, thêm một lần nữa, tới tháng 1 năm tới.
Cũng nên nhắc lại, ký giả Triều Giang đã đưa đơn kiện ông Đỗ Văn Phúc ra toà vào tháng 5, 2009 vì ông Phúc đã, qua Internet, dùng e-mail, Website, và cả in thành sách những bài viết vu khống, mạ lỵ, phỉ báng và chụp mũ bà là cộng sản. Cũng đã có nhiều cố gắng cho những giải quyết vấn đề ngoài tòa án nhưng không có kết quả. Vụ kiện, mang số Cause No. D-1-GN-09-001567, sẽ tiếp tục được đăng đường lần thứ năm vào tháng 1 năm tới. (TD, 10/2010)
Monday, October 11, 2010
Biên bản phiên tòa Ký gỉa Triều Giang kiện Đỗ văn Phúc (Phong Trần)
Biên bản phiên tòa Ký gỉa Triều Giang kiện Đỗ văn Phúc (Oct. 11, 2010)
“Hãy cút đi chỗ khác mà giở trò dối trá!” (Go be foolish someplace else!).
Đó là những lời của chánh án David Philipps nói với bị cáo Đỗ văn Phúc trong phần cuối phiên toà ngày 11 tháng 10 vừa qua đã được ghi lại trong biên bản của toà Tập I (Volume I) vụ án mang số D-1-GN-09-001567, xử vụ ký giả Triều Giang kiện ông Đỗ văn Phúc đã vu khống, mạ lỵ, phỉ báng và chụp mũ bà là Cộng sản. Biên bản dầy 26 trang và bất kỳ ai cũng có thể liên hệ với lục sự, bà Chanvela V. Crain, Travis County Court House, tại điện thoại số (512) 854-9322, để xin sao lục sau khi trả một lệ phí.
- Chánh án: Ông nói là ông không biết vụ án lại phức tạp đến như vậy? Tôi nghĩ rằng ông chỉ muốn cố tình kéo dài vụ án để có lợi cho ông. Ông chỉ muốn trì hoãn.Tôi không muốn ra toà. Tôi không muốn… Lần tới ra toà, ông sẽ lại đem câu chuyện cũ; Tôi chỉ là một gã đàn ông; Tôi không biết gì hết. (The court: You don’t know it was going to be complicated? I just think you’re trying to delay this just for an advantage. You just want to put it off. I don’t want to go to the trial. I don’t want to go- - next time we come in you’ll have the same story; I am just a guy; I know nothing.)
Bị cáo Phúc: Thưa không phải. Tôi là một người công chính. Tôi đã 64 tuổi. Tôi là một cựu quân nhân. Tôi….( Mr. Do: No, sir, I am honest man. I am 64 year old. I am a veteran. I….)
Bị cáo Phúc: Hãy nhìn vào mắt tôi! Tôi là một người công chính. ( Look at my eye and you can see I am an honest man).
Chánh án: Tôi chỉ thấy một người đàn ông không muốn ra toà. Vụ án này đã kéo dài một năm rưỡi, và bây giờ ông lại đổi ý và muốn mướn luật sư thêm một lần nữa. Và điều gì khiến cho ông thay đổi ý kiến về vấn đề này? ( I see a guy who doesn’t want to go to trial, is that I see. So this case has been pending a year and haft, and now you’re going to get a lawyer again. And what changed your mind about that?)Và trang 17, dòng 2-13:
Chánh án: Và việc này đã xảy ra đúng như thế vào một tháng, hai tháng, sáu tháng trước đây, nhưng ông muốn tôi phải tin rằng việc này sẽ thay đổi trong hai tháng kể từ hôm nay. ( And that was the same a month ago and two months ago and six months ago, but I’m supposed to believe it’ll be different two months from now.)
Ông Abels: Thưa chánh án, tôi có thể…( Your honor, can I…)
Chánh án: Thưa ông? (Sir?)
Bị cáo Phúc: Đúng, anh ta là con rể của tôi. (Mr. Do: Yeah, my son-in-law)
Ông Abels: Tôi nghĩ rằng… (I think..)
Chánh án: Ông là ai? (Who are you?)
Ông Abels: Tôi là con rể của ông ấy ( I am his son-in-law)
Và trang 17, dòng 21-25, và trang 18 giòng 123:
Ông Abels: Và ông ta (bị cáo Phúc) muốn có cơ hội để mướn một luật sư một lần nữa. (And he would like an opportunity to engage with a lawyer once again.)
Chánh án: Ờ há. Tôi đã nghe ông ta nói như vậy. Ông có điều gì để thêm vào không? (Uh-huh. I’ve heard him say that. What are you adding to the mix?)
Ông Abels: Tôi chỉ muốn giúp ông ta. Đó là điều ông ta rất cần. Và tôi nghĩ rằng…( Just trying to help him. That that’s what he would realy need. And I think…)
Chánh án: Điều gì khiến tôi tin rằng ông ta có thể có một luật sư chuẩn bị xong để có thể ra toà tranh biện cho một vụ án vu khống, mạ lỵ vào 2 hoặc 3 tháng trong phiên tòa tới? ( Why should I believe he’ll have a lawyer whe we come back in two or three months who is ready to try a defamation case?)
Ông Abels: Chúng tôi sẽ giúp ông ta. Tôi nghĩ rằng ông ta không biết là vụ án khó khăn và phúc tạp đến như vậy, và bây giờ ông ta đã hiểu điều đó. Ông ta sẽ có một luật sư khi ông ta trở lại để gặp ông, thưa chánh án. (We’ll help him. I just think he didn’t realize how difficult and how complex it was going to be, and I think he does now. He will have a lawyer next time he comes back in front of you.)
Chánh án: Đã không có đơn xin đình, không gửi thông báo tới nguyên đơn, nhưng với ý nghĩ thật kinh khủng khi phải ngồi để chứng kiến cảnh một người tự biện minh cho mình khi anh ta chẳng biết gì về luật lệ mà cũng chẳng thèm chuẩn bị cho phiên tòa, tôi sẽ chấp thuận cho việc dời phiên tòa, nhưng chỉ trong thời gian ngắn.
Ông nên hiểu rằng, sẽ thật khó khăn để tìm một luật sư có thể nhảy vào khi vụ kiện đang dang dở. Tốt hơn hết là ông nên trở lại với ông luật sư cũ, ít nhất ông ta cũng biết tên của những người liên hệ trong vụ kiện. Nhưng nếu ông đến văn phòng của tôi, và tôi là luật sư, tôi sẽ nói thẳng rằng ông đang gặp một khó khăn, và bye-bye, vì tôi không thể nhảy vào một vụ kiện nửa chừng, một vụ kiện không được chuẩn bị và rổi để làm xấu hổ chính minh. ( No written motion, no notice to other side, but with a view to how horrible it is to sit and watch someone try to represent himself when he knows nothing about the process and hasn’t bothered to prepare, I’m going to grant a continuance, but it will be a brief one.
You understand that it’s is going to be extremely difficult for you to find a lawyer who wants to jump into the middle of a case. You might do well with the one you had already since he at least knows the names of the players in the case. But if you came to my office and I were a lawyer, I would say it sounds like you have a problem, bye-bye, I’m not going to---I’m not going to jump into the middle of this unprepared and embarrass myself.”
Sau bao khó khăn trong việc lay chuyển chánh án Phillips hoãn phiên tòa; ngay cả việc bị cáo tự xưng ra là một người 64 tuổi và là cựu quân nhân VNCH, đặc biệt là sự cam kết của người con rể sẽ giúp bị cáo Phúc mướn Luật sư, chánh án Phillips đồng ý cho dời phiên toà với tiền phạt bị cáo $3,000 phải trả cho nguyên đơn về thiệt hại đã gây cho nguyên đơn phải tốn tiền luật sư cho phiên toà nay lại phải đình lại. Bị cáo Phúc lại trở giọng không chịu đóng tiền phạt và đòi phiên toà tiếp tục. Chánh án Philips không chịu nổi sự gian xảo của bị cáo Phúc đã phải thốt ra những lời nặng nề có lẽ hiếm có trong đời làm chánh án của ông.
Nguyên văn cuộc đối thoại đã được ghi lại trong biên bản trang 24, dòng 2-8:
Bị cáo Phúc: Không, Tôi sẽ không trả tiền phạt. Nếu mọi người đồng ý, thì xin cho phiên toà tiếp tục ngay bây giờ. (Mr. Do: No, I will not pay him. If all of you want to proceed right now. Let try it… let have a trial now.)
Chánh án: Như vậy có nghĩa là ông đã luôn luôn sẵn sàng từ trước? (So you were ready all the time?)
Bị cáo Phúc: Thưa đúng, chánh án. (Yes, sir. Yes, Your honor)
Chánh án: Hãy cút đi chỗ khác mà dở trò dối trá. (Go be foolish someplace else).
Thật không gì xấu hổ nhục nhã cho bằng một người tự nhân danh là cựu quân nhân của quân lực Việt Nam Cộng Hoà mà lại dở trò xảo trá với cả quan toà, trước vành móng ngựa. Trong công đồng Người Việt hải ngoại chúng ta, có những người làm vẻ vang dân Việt, thì cũng có những người làm nhục nhã dân Việt. Hy vọng rằng chánh án Phillips không nghĩ rằng các cựu quân nhân VNCH ai cũng giống như bị cáo Phúc! Ôi nhục nhã thay!!!
Không biết phiên xử ngày 10 tháng1 sắp tới, bị cáo Phúc còn có những trò lừa đảo nào để tiếp tục trốn tránh công lý, lừa đảo dư luận để tiếp tục ngửa tay xin tiền của đồng hương sau khi đã dối trá là ông nghèo nhưng ở Austin ai cũng biết ông là một trong những cựu tù nhân chính trị thành công nhât về mọi mặt, và những ai là những người đã và đang tiếp tay với ông Phúc trong sự dối trá này để hại những người quốc gia chân chính và có lòng với quê hương, đât nước và với cộng đồng? Chúng tôi tiếp tục theo dõi và sẽ tường trình tới quý độc giả trong những bài kế tiếp.
Subscribe to:
Posts (Atom)